“sao để lại”
một điều gì ray rứt, khốn đốn
da bọc ngoài tòa thiêng
dúm xương cau có
mặt địa cầu hỗn danh
một loài thi quỷ mị
gà bươi đống chân hoa văn
vằn vện loại bùa chú trời thần
kết tụ tầng vi mô họp chợ trời
huyên náo
lũ khủ đinh ốc
xiết họng mảng rô bô chưng hàng thời thượng
em đi chân không mà quên đau gót
biểu bì hà ăn không ngạ
dễ dầu chi sỏi đá mùn cưa
người con gái bưng khung ngực úa xuân thì
bốn mùa tắc tị
giàn leo những quả dưa trời xanh héo
đường chông tôi đi
em để mình tôi bứng rào cọc nạn
cửa mã chiều ễnh ương
vinh sử một chặp kèn đồng
phun nghẹn lên tàn áo giấy
trạm y tế tiếp hơi tim điên
cú đập thình thịch lên ngực
máu tạt ra ngoài khuôn hứng
đầu juillet 09
tàng hình
tra cứu hàng ngày
vào bộ nhớ của người đãng trí
hắn nhét bàn chà răng vô lỗ điện
rửa mặt bằng nước bồn cầu
xong chui xuống gầm bàn
và bảo đó là cuộc tình diễn biến
bông hoa cắm lên bãi phân
mùi và màu
sự phân biệt trắng đen tuồng như vô ích
hắn chỉ cảm nhận đèn đỏ
khi cuộc đời hô bước tới
người đãng trí có khi hung tợn
có khi ẻo lả
như một mùi hương
7.09