như một vết xước trên bầu trời
những ngón tay đưa lên
những mũi tên lặp lại khát vọng tìm máu
một bụm khói cạn kiệt
không còn một ngày Tiếp tục đọc
Nguyễn Lãm Thắng
Nguyễn Lãm Thắng | Ngắm tranh. Buổi sáng những hạt mưa đen. Nơi ấy mặt trời ló lên
Ngắm tranh
bày chiếc chiếu rách lên trang giấy
ngày cùn trong đáy ly
liếm giọt thở cuối cùng của câu thơ cháy nám trong tù
ngày chưa nói hết những trối trăn rụng xám Tiếp tục đọc
Nguyễn Lãm Thắng | Mộng nắng. Khải thị
Mộng nắng
nhòa nắng
nhạt gió
phớt con thuyền âm ỉ dòng đơn
muôn hướng bạc sóng sềnh mù tận
xanh lau ngút biếc hoang mang triền
cây ăn mộng
nhả vàng khô ríu rít
đường ve thiểu não Tiếp tục đọc
Nguyễn Lãm Thắng | Quãng xám. Sáng ở Cù nghe chim khóc ai oán
Quãng xám
giọt cà phê rỗng sót trên chiếc mặt nạ của đêm
âm sắc thời gian cứa cánh hồng ứa máu
tiếng ve như đại dịch loang thấm không gian
góc phố thủng màng nhĩ lạnh ngắt
Nguyễn Lãm Thắng – chạy ngược về ngã ba Ái Nghĩa. tiếng ho rừng. câu thơ bung gai giữa ngày không nắng
chạy ngược về ngã ba Ái Nghĩa
nghe nhói đau phía trời chiều Thượng Đức
nghe bủn rủn phù sa ngày bão lũ ùa về
cơn mưa cắn nát trái lòn bon non tháng
mùa tuổi tôi trôi dạt Ba Khe >>>
Nguyễn Lãm Thắng – Chùm thơ sáu bài
giọng quỷ đêm
âm thanh của đêm mềm ướt có thể vo tròn được như một viên kẹo đắng
khó nuốt
một ít cảm giác của mùa hè đang hun nóng lên từ tiếng chửi đêm của một người điên gần bốn mươi năm
cái tiếng chửi có mùi không thơm không thối >>>
Nguyễn Lãm Thắng – mong thời gian chóng qua. rừng ơi! ta khóc cho rừng! tôi nghe phía đầu nguồn
mong thời gian chóng qua
để thấy rằng hôm nay thật sự đã chết
tôi nằm mê man trong gác trọ
mùa hè khắc nghiệt trên mái tôn cũ đang hút từng giọt mồ hôi kiếp nghèo
ngày luẩn quẩn trong miếng ăn phù phiếm
trong sự tự do miệng chén
tôi quay nhìn phía cửa sổ buồn >>>