Litviet hiện ngưng nhận bài cho đến khi có thông báo mới. Cảm ơn các anh chị, các bạn văn nghệ sĩ đã cộng tác trong thời gian qua.
Phan Nhiên Hạo
Litviet hiện ngưng nhận bài cho đến khi có thông báo mới. Cảm ơn các anh chị, các bạn văn nghệ sĩ đã cộng tác trong thời gian qua.
Phan Nhiên Hạo
Phan Nhiên Hạo dịch
Harryette Mullen sinh năm 1953 tại Florence, Alabama, có bằng tiến sĩ từ University of California, Santa Cruz, hiện là giáo sư văn chương tại University of California, Los Angeles (UCLA). Một số tác phẩm của bà bao gồm: Broken Glish: Five Prose Poems (2013), Urban Tumbleweed: Notes from a Tanka Diary (2013), Recyclopedia: Trimmings, S*PeRM**K*T, Muse and Drudge (2006), Blue Baby (2002), Sleeping with the Dictionary (2002)… Tiếp tục đọc
Bầu trời xám, vài tia nắng qua đám mây
là cái nhìn lãnh đạm của mặt trời xuống con tàu mắc cạn
trong bến cảng im lìm.
Tàu cập bến nhưng hành khách không được phép về nhà. Tiếp tục đọc
Hai giờ sáng
chỉ một bar, tối đèn.
Chó không nhà
ho khan
trên đường hẹp,
hục hặc nhau
rồi nắc. Tiếp tục đọc
Cách đây gần hai trăm năm ông tôi đến một đất nước phương Đông
đi thuyền nhỏ vào bờ với bốn người thủy thủ.
Họ có ba khẩu súng dài và hai khẩu súng ngắn.
Quan địa phương mặc quốc phục, đi chân không,
vừa sợ sệt cúi chào vừa kín đáo ra hiệu Tiếp tục đọc
Quán rượu gần sáng ngọn đèn màu đỏ,
những ly thủy tinh đầy máu.
Chủ quán thì thầm với người bồi rượu
âm mưu giết chuột trong khi con chuột chạy quanh chân ghế
như xe đồ chơi điều khiển từ xa bởi một đứa trẻ lên ba. Tiếp tục đọc
Buổi sáng sau khi xếp xong vali chuẩn bị rời nhà người chú họ ở Toronto, Nhân mới nhận ra kính của Nhân đã bị gãy từ lúc nào. Nhân cố gắng nhưng không thể nhớ ra vì sao kính lại bị bẹp dí trên giường như vậy, một gọng gãy rời ra trong khi gọng bên kia gập xuống song song với mặt kính. Có thể Nhân đã ngồi lên kính mà không biết, hay Nhân đã vô ý ném ba lô nặng đè lên kính lúc xếp đồ? Tiếp tục đọc
Dần dà rồi sẽ liệu về cố hương (Nguyễn Du)
Người đàn ông mặc áo vét mua ở phố Tàu,
trên máy bay từ Tokyo về Sài Gòn kể chuyện
với bà già liên tục bôi dầu gió,
rằng ở Mỹ con ông học bác sĩ.
Tôi ngồi gần nghe, biết không đúng sự thật,
toàn những chi tiết sai về trường lớp. Tiếp tục đọc
Phan Nhiên Hạo dịch
Ryszard Kapuscinski, (1932 – 2007) là nhà báo, nhà thơ, tác giả nổi tiếng người Ba Lan, sinh thời được xem là một ứng cử viên sáng giá của giải Nobel văn chương. Ông là một trong những tác giả Ba La được dịch nhiều nhất. Từ năm 1958 đến 1981, Kapuscinski là thông tín viên quốc tế của Thông Tấn Xã Ba Lan, cho đến khi bị đuổi việc vì ủng hộ phong trào dân chủ của Công Đoàn Đoàn Kết. Tiếp tục đọc
Mùi trước cơn mưa là mùi hy vọng.
Mùi sau cơn mưa là mùi thỏa mãn.
Tôi đi từ xứ sở hom hem đến xứ sở béo phì,
tất cả những cơn mưa giờ đã mất dấu. Tiếp tục đọc
Paper Bells là tuyển tập thơ mới của Phan Nhiên Hạo, do nhà thơ Mỹ Hai-Dang Phan dịch từ tiếng Việt sang tiếng Anh. Một vài bài trong tập này đã xuất hiện trong tác phẩm đầu tay của dịch giả năm 2019, Reenactments, một cuốn sách thông minh, giàu nhịp điệu, với những bài thơ nhân văn tinh tế. Đây là một câu thơ yêu thích của tôi từ bài “Saigon Notebook” của Hai-Dang Phan: “người chết yêu thích…/trái cây và hoa giả bằng nhựa./ Về mặt này, họ giống người sống.” Tiếp tục đọc
Ngày mùa hè, ngoại ô, chiếc xe bán kem màu trắng đã trở lại,
tiếng chuông vang xa, gọi những đứa trẻ ra khỏi nhà.
Trong đô thị, đám đông phẫn nộ tràn cơn lũ
xói mòn nền móng những tòa nhà cũ kỹ khu Bronx
với cầu thang thoát hiểm bên ngoài, áp lực nước
làm vỡ kính những cửa hiệu hào nhoáng trên Fifth Avenue. Tiếp tục đọc
Năm 1980 ở Phan Thiết
trong khi đứng xếp hàng mua bột mì tem phiếu
như một trong hàng triệu kẻ khốn cùng,
mà cuộc “giải phóng” đã tạo ra,
một bà cán bộ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, nói,
“Thằng này không có tương lai ở đất nước này.” Tiếp tục đọc
Trên đường kẹt xe,
một người đi đến gặp một người,
chỉ để chia tay.
Trong căn phòng tối ẩm,
một người ngồi âm mưu với một người,
chỉ để chắc chắn không có việc gì được thực hiện. Tiếp tục đọc
Cái tên tập thơ rất khiêu khích: Chế Tạo Thơ Ca 99-04 [1]. Thơ có thể “chế tạo” được ư? Phan Nhiên Hạo đã chế tạo thơ như thế nào? Đâu là những “kỹ thuật” mà tác giả đã dùng để chế tạo thơ mình? Liệu có thể xem những sản phẩm được chế tạo thuần kỹ thuật là thơ không?
Ta hãy lần lượt thử trả lời những câu hỏi trên. Tiếp tục đọc